sống ở mỹ dễ hay khó
việc định cư mỹ khó hay dễ phụ thuộc vào chính ý chí nghị lực bản thân con người bạn, khi bạn sang mỹ sống bạn phải làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, nếu bạn lười biếng thì bạn sẽ không thể có một cuộc sống tốt ở mỹ, bạn hãy luôn có những suy nghĩ tích cực khi đến mỹ sống, ở mỹ có một văn hóa ứng xử rất hay đó là sẽ không có chuyện làm khó khách …
Nước Mỹ Sống ở Mỹ dễ hay khó? Muốn sống được ở Mỹ là phải lao vào làm việc, lối sống cũng phải thay đổi chút. Nhưng điều thích nhất ở đây là dịch vụ và cách đối đãi người với người, không có cái chuyện hoạnh họe để đòi thêm tiền mới phục vụ đâu nha. Sang Mỹ sinh sống, cái trở ngại to lớn nhất là tiếng Anh.
Trước khi tới Việt Nam, Walser đã có kinh nghiệm chạy xe máy ở Tây Ban Nha, Mỹ, Thái Lan, Myanmar, Indonesia và Campuchia. Theo đánh giá của anh, giao thông ở ngoại thành nhìn chung khá dễ chịu. Tuy nhiên, ở những thành phố lớn như Hà Nội, mọi thứ thật "điên rồ".
Sống ở Mỹ không khó cũng chẳng dễ mà nó phụ thuộc vào hoàn cảnh và tâm thế của chính bạn. Xét về mặt xã hội, phúc lợi, cơ hội việc làm thì nơi đây có thể nói là khá "dễ sống", tuy nhiên để "sống được", bạn buộc phải cố gắng rất nhiều để có thể thích ứng.
Ở giai đoạn này, buồng trứng ở bạn gái bắt đầu có trứng rụng và tiết ra hocmon sinh dục, tinh hoàn của bạn nam cũng sản sinh ra tinh trùng và tiết ra hocmon sinh dục, do đó có khả năng thụ thai nếu có quan hệ tình dục. 1.1.2. Đặc điểm tâm lý tuổi dậy thì
Badische Zeitung Anzeigen Sie Sucht Ihn. Phần 6 VỀ CÔNG ĂN VIỆC LÀM Chúng ta đã biết, có 3 cấp độ kiếm tiền cơ bản, cho dù ở đâu 1. Dùng sức để kiếm tiền; 2. Dùng tri thức, kỹ năng để kiếm tiền; 3. Dùng tiền để kiếm tiền. Với một người mới nhập cư, như mình đã nói ở phần đầu, hầu hết mọi loại bằng cấp ở VN đều không “tương thích” trên đất Mỹ. Nên “cấp độ” kiếm tiền thứ 2, chỉ có một số ít người thỏa mãn được. Cấp độ kiếm tiền thứ 3, nhiều người tuy có vốn, nhưng để đầu tư, dùng đồng tiền sinh lợi ngay cũng không hẳn là việc có thể triển khai trong ngày một ngày hai. Nên “cấp độ” kiếm tiền phổ thông nhất vẫn là “dùng sức để kiếm tiền”. Thời đoạn này kéo dài bao lâu, hẳn nhiên tùy thuộc vào sự hòa nhập nhanh hay chậm của “chủ thể”. Với việc “dùng sức để kiếm tiền” cũng có mấy yếu tố, tỉ lệ thuận với thành công Khả năng tiếng Anh, sức khỏe và nỗ lực. Trong đó yếu tố thứ ba dường như lại quan trọng nhất, tất nhiên chúng ta tạm coi yếu tố sức khỏe mọi người đều ở mức chấp nhận được. Có một điều khiến người nhập cư cảm thấy tự tin hơn, đó là ở Mỹ anh làm việc gì, vị thế cao hay thấp, đều không bị cái rào cản “sĩ diện” gây khó dễ. Mình biết có người Mỹ gốc, rất thành đạt, nhưng lúc đã nghỉ hưu, thấy buồn tay buồn chân bèn vô siêu thị xin làm cái việc… bỏ hàng vô bịch ni lông cho khách. Vẫn thưa gửi lịch lãm, gọi khách hàng là “ông bà”, cảm ơn, chúc một ngày tốt đẹp… Ngay cả làm cùng một công ty, người ta cũng chẳng biết lương ai cao, ai thấp, “lính” hay “sếp”, chủ hay tớ cũng cày hùng hục như nhau… Mới hôm rồi, gia đình mình kiểm tra trong nhà, thấy trên mái thiếu một con ốc, bèn gọi điện cho chủ đầu tư. Rất bất ngờ khi người xuất hiện là ông kiến trúc sư trưởng, phụ trách toàn bộ việc thi công của cả khu hàng trăm nhà. Ông này bắc thang hì hục trèo lên mái, kiểm tra, rồi đi lùng tìm đúng con ốc còn thiếu, sau đó lại hì hục trèo lên lắp con ốc, hoàn toàn không kêu bất cứ một “lính lác” nào làm thay cái việc nhỏ nhặt ấy. Để bắt tay ngay vào một công việc phổ thông trên đất Mỹ là không hề khó. Các tiệm nail như ở bang mình luôn dán thông báo tuyển người dày đặc khắp nơi. Một người chưa biết gì về nail, bắt đầu đi học rồi túc tắc đi làm, trong vài tháng đã có thể có thu nhập 700- 800 đô/tuần. Một thợ nail giỏi ở bang mình có thể kiếm 6-7 ngàn đô/tháng. Một công việc khác, đối tượng du học sinh hay chọn, đó là bồi bàn, phụ bếp, lương tính theo giờ, cộng thêm tip ở VN hay gọi theo kiểu Pháp là tiền “boa”, một ngày có thể kiếm trên dưới 100 đô. Một công việc khác, thích hợp với nam giới, đó là vào làm trong các hãng, xưởng, đứng dây chuyền sản xuất, phụ việc trong các siêu thị… Mấy công việc này thường xuyên có ở các trung tâm giới thiệu việc làm miễn phí của chính phủ. Bạn tới đó, để lại hồ sơ, số điện thoại của mình, khi có việc trung tâm sẽ kêu ngay, bằng những nhân viên nói ngôn ngữ của bạn. Mấy việc này, lương trung bình, khởi điểm ở mức thấp, khoảng 8- 10 đô/giờ. Tuần làm 40 giờ. Nếu làm quá số giờ có thể được tính lương lũy tiến. Nhiều người chọn làm đúng 40 giờ/tuần, nhưng dồn vô, ngày làm 10- 12 tiếng. Coi như giải quyết trong nửa tuần, nửa còn lại đi kiếm việc khác. Vì vậy nhiều người siêng, có thể “cày” từ 2- 3 việc. Với mức thu nhập trên 2 ngàn đô một tháng, cả hai vợ chồng cùng đi làm là hoàn toàn đủ trả góp một căn nhà khang trang, hai chiếc xe, nuôi hai đứa con cùng toàn bộ chi phí. Làm trên hai ngàn đô là bắt đầu có dư, tích lũy, hoặc du lịch đó đây khi rảnh. Đó là tình hình ở Texas, bang mình. Mức thu nhập và chi phí này có thể khác biệt ở những bang khác. Nói ra có thể đơn giản, nhưng sự cực nhọc là có thật, tùy từng công việc, từng môi trường. Sự cạnh tranh giữa những người cùng hoàn cảnh có thể rất gay gắt. Môi trường làm việc ngột ngạt. Giờ giấc thay đổi lộn xộn, việc phải làm các ca từ tối đến sáng hôm sau xảy ra thường xuyên, vợ chồng con cái có thể ít gặp mặt nhau, nhất là với những người… quá siêng kiếm tiền. Tuy nhiên, với tình hình chung như vậy, chúng ta có thể hiểu vì sao sau vài năm “cày ải”, hầu hết những người nhập cư bắt đầu ổn định dần với số tiền tích góp được. Thêm nữa nhiều người tranh thủ vừa làm vừa học, nên sau vài năm họ vừa có vốn tài chính, vừa có vốn tiếng Anh, nhiều người lận lưng thêm được tấm bằng Mỹ. Vậy là cất cánh. Nếu đã giữ được chữ “siêng”, cũng như “trời cho” sức khỏe ổn định, chẳng mấy người lâm vào cảnh thất bại. Sau khi bước qua giai đoạn dùng sức để kiếm tiền, người ta bắt đầu kiếm tiền bằng kỹ năng, bằng cấp. Thu nhập từ tính giờ, chuyển sang tính lương theo năm. Ngoại trừ những giai đoạn khủng hoảng trầm trọng- khá hiếm hoi, hầu hết người dân Mỹ sống “hồn nhiên”, làm bao nhiêu xài bấy nhiêu, không cần lo nghĩ quá nhiều tới “ngày mai”, vì tiền thuế họ đóng hằng năm đã đảm bảo cuộc sống về già. Các hàng quán còn rút ra một đặc điểm rất… lạ, đó là ngày người ta xài tiền nhiều nhất là những ngày… sắp phát lương mới. Đúng, khi sắp có lương, dân Mỹ bắt đầu kiểm tra tài khoản và… xài cho bằng hết số còn tồn đọng của tháng trước! Qua cách sống này, mình có một sự liên tưởng đến hoàn cảnh sống của người dân bắc bộ và nam bộ trước đây. Miền bắc, vì thời tiết thay đổi thất thường, đất đai khá khô cằn bởi hệ thống đê điều đắp kín, không bồi mới phù sa, con người sống phụ thuộc, bấp bênh vào “mệnh trời”, nên người dân dần hình thành thói quen tích góp, phòng cho những năm mất mùa, đói kém. Còn người dân đồng bằng nam bộ, thời tiết khá ôn hòa, sản vật luôn có sẵn, vì vậy họ ít có thói quen tích góp, phòng hờ, làm bao nhiêu xài bấy nhiêu. Nước Mỹ giờ đây cũng vậy, nếu có ai đó sống tiết kiệm không phải là họ thiếu thốn mà đó là tác phong sống giản đơn. Anh tiết kiệm 100 năm, số tiền giữ được chưa chắc đã bằng anh học lấy một tấm bằng, từ đó có thu nhập vượt trội. Cấp độ thứ ba là dùng tiền để kiếm tiền. Ngay khi đặt chân đến đất Mỹ mình đã thấy hai biểu hiện rất rõ của một nền kinh tế phát triển, đó là lãi suất ngân hàng thấp, tiền thuê mặt bằng rất rẻ. Hai yếu tố này khiến người ta rất dễ làm ăn và nó khuyến khích, tạo điều kiện cho người ta làm ăn. Ngược lại, nó loại trừ những đối tượng “ăn sẵn”, như bỏ tiền vô ngân hàng rút lãi suất, hoặc có mặt bằng cho thuê rồi sống phè phè, mặc người kinh doanh è cổ gánh trên vai cái gánh nặng rất phi lý. Khi đã ở Mỹ một thời gian, có một số vốn trong tay, dù mình chưa có kinh nghiệm, nhưng quen một số bạn bè doanh nhân họ đều nói Khi đã có vốn thì nhìn quanh ở đâu cũng có cơ hội kiếm tiền. Thủ tục thành lập doanh nghiệp tối giản, mọi mắt xích vận hành đã đâu ra đó hàng trăm năm, từ nhân sự, thuế má, hệ thống luật… Bạn cứ đặt đồng vốn vào hệ thống ấy và nó chạy, rất minh bạch. Ai càng có nhiều ý tưởng, nhiều sáng kiến, càng có nhiều khả năng thành công. Ngược lại, bạn đặt vào hệ thống ấy… sự gian trá, lập tức nó sẽ hất ra ngoài, hoặc phải trả những cái giá rất đắt. Mọi thứ có vẻ “thông thoáng” như trên, vậy tại sao ở Mỹ vẫn có dân thất nghiệp, thậm chí là vô gia cư? Thực sự có hai đối tượng rất khó để có thể hòa nhập vào xã hội Mỹ, khó hơn rất nhiều so với cùng đối tượng ấy nếu sống ở VN Đó là nghiện ma túy và… từng ngồi tù. Bất cứ hãng xưởng, công ty nào, sau khi phỏng vấn xin việc, ứng viên đều phải đi xét nghiệm máu. Nếu bạn dương tính với ma túy, coi như mọi cánh cửa đóng sập. Tương tự như thế, nếu bạn từng ngồi tù. Án tích đeo bạn cả đời, không xóa được trong hệ thống. Ngay cả việc bạn từng vi phạm luật lệ giao thông ở mức nặng, ví dụ say rượu lái xe, “cái vết” ấy cũng bị lưu luôn. Hầu hết các nhà tuyển dụng, các công ty, cho đến các ông chủ nhỏ đều e ngại khi tuyển những đối tượng này. Và sự “khắc nghiệt” ấy dần đẩy người “có vết” trôi từ nhà ra ngõ, rồi trôi dần tới gầm cầu. Tất nhiên, khi rơi xuống đáy cùng, trở thành những đối tượng như vậy, chính phủ lại có những kế sách an sinh khác dành cho họ. Tuy nhiên điều đó là rất nhục nhằn, giữa một xã hội coi trọng tự ái như đất Mỹ. Hẹn các bạn tiếp tục ở kỳ sau, mình sẽ nói về hệ thống nhà cửa và việc mua nhà trên đất Mỹ. NGUYỄN DANH LAM
Kinh doanh ở Mỹ dễ hay khó, một trong những câu hỏi được nhiều người quan tâm khi có nhu cầu định cư và ổn định, phát triển cuộc sống tại Mỹ. Hiện nay, cộng đồng người Việt sinh sống và làm việc tại Mỹ được ước tính khoảng 2 triệu người, tập trung đông nhất tại khu California. Sự hình thành dân số đông đúc ở đây đã kéo theo các ngành nghề kinh doanh mà người Việt làm chủ là đa số. Người Việt thường Kinh doanh ở Mỹ mạnh về các ngành dịch vụ làm đẹp, dịch vụ ăn uống, siêu thị tiện lợi, cung cấp các mặt hàng, sản phẩm Việt Nam,… . Việc Kinh doanh ở Mỹ tuy khó về các thủ tục, quy định nghiêm ngặt tại đây, nhưng vẫn có rất nhiều cơ hội để kinh doanh và phát triển. Với tính cách nhanh nhẹn, siêng năng, chăm chỉ của người Việt Nam, giấc mơ Kinh doanh ở Mỹ hoàn toàn là khả thi.cơ hội tìm việc làm tại mỹ nghề thế mạnh của người Việt khi kinh doanh ở Mỹ; Nhắc đến ngành nghề Kinh doanh tại Mỹ mà người Việt khẳng định được vị thế riêng không thể bỏ qua ngành ẩm thực. Với truyền thống các món ăn Việt Nam vừa đa dạng vừa phong phú, đặc biệt là phở, món ăn không chỉ nổi tiếng ở Việt Nam mà còn được khắp nơi trên thế giới biết đến. Các nhà hàng kinh doanh ẩm thực Việt mọc lên khắp nơi trên nước Mỹ. Ẩm thực Việt tại Mỹ còn nổi tiếng với bánh mì, chả giò và cà phê đá kéo theo mô hình kinh doanh ẩm thực trên xe tải thực phẩm food truck. Một số thương hiệu tồn tại và phát triển mạnh nhờ kinh doanh theo mô hình chuỗi, tiêu biểu như Phở Kim Long, cà phê Loves, bánh mì chè Cali, chợ thực phẩm Thuận Phát,… Vẫn còn rất nhiều cơ hội cho người Việt sang định cư để phát triển trong lĩnh vực này. Một ngành nghề thế mạnh và nổi tiếng của người Việt khi Kinh doanh tại Mỹ là ngành Nails. Hầu hết các cửa hàng Nails lớn nhỏ ở Mỹ do người Việt làm chủ và khá nổi tiếng. Với thị trường làm đẹp riêng về ngành Nail khoảng 8,5 tỷ USD/ năm, đây là lĩnh vực Kinh doanh ở Mỹ có nhiều cơ hội để phát triển khi muốn làm ăn kinh doanh của người Việt. Ngoài ra, còn rất nhiều ngành nghề khác như mở siêu thị tiện lợi, trạm xăng, cung cấp thực phẩm Việt Nam, dịch vụ vận chuyển,… đây đều là các công việc Kinh doanh ở Mỹ mà người Việt có nhiều lợi thế và có cơ hội để phát triển.chương trình đầu tư định cư ở mỹ EB5 Kinh doanh ở Mỹ điểm cần lưu ý khi kinh doanh ở Mỹ Nếu có ý định phát triển kinh doanh ở Mỹ , điều cần lưu ý đầu tiên là các luật lệ và thủ tục ở Mỹ khác hẳn ở Việt Nam mà bạn phải tuân theo. Kế đến là việc cạnh tranh, như đã biết, các ngành lợi thế nên có sự bùng nổ rất nhanh chóng. Từ sau cuộc khủng hoảng kinh tế năm 2008, nền kinh tế được phục hồi, các ngành dịch vụ ăn uống và làm đẹp bắt đầu phát triển với tốc độ chóng mặt. Các nhà hàng và tiệm nails nhỏ được mở cửa liên tục nhưng cũng đóng cửa nhanh chóng vì cạnh tranh không lành mạnh. Địa điểm Kinh doanh ở Mỹ cũng là một vấn đề đáng lưu tâm khi khởi nghiệp, vị trí, chi phí thuê mặt bằng tại các khu trung tâm khá cao và không có nhiều dẫn đến việc người kinh doanh phải tìm thuê ở những địa điểm mới, cách xa trung tâm để kinh doanh ở Mỹ khác biệt so với Việt Nam, vì vậy cũng cần chuẩn bị một số vốn khá tốn kém. Đặc biệt trong tình hình hiện nay, việc có nguồn vốn ổn định để bắt đầu kinh doanh và ổn định trong 1, 2 năm đầu khá quan trọng. Dịch vụ và marketing cũng là một trong những điểm yếu cần khắc phục khi người Việt kinh doanh ở Mỹ . Hầu hết các cửa hàng truyền thống của người Việt ở Mỹ khá lạc hậu và không chú trọng đến cách truyền thông và quảng bá. Họ chủ yếu sử dụng cách tiếp thị khách đơn giản và giá rẻ như quảng cáo báo chí hay trên tivi và cách giới thiệu còn đơn điệu, kém thu hút. Nếu bạn quan tâm về cuộc sống và các quyền lợi khi đi định cư tại nước ngoài, VICTORY sẽ luôn đồng hành và hỗ trợ bất kì thắc mắc mắc nào của bạn, đừng ngần ngại liên hệ với VICTORY ngay khi cần bạn nhé. Cuộc họp kinh doanh ở Mỹ Định cư các nước VICTORY tự hào là đơn vị tư vấn định cư chuyên nghiệp, tận tâm và có tỷ lệ hồ sơ thành công cao không chỉ riêng các chương trình định cư Mỹ mà còn tự hào là đơn vị dẫn đầu trong tư vấn định cư Canada, Úc, Anh Quốc, Malta, Ireland, Thổ Nhĩ Kỳ. Địa Chỉ LM81-28. OT07, Tòa Landmark 81 Vinhome Central Park, 720A Điện Biên Phủ, Phường 22, Quận Bình Thạnh, Thành phố Hồ Chí Minh. Hotline Website
Mấy tuần trước, gia đình tôi tổ chức một buổi tiệc nhỏ. Dự định mời nhiều bà con, bè bạn tới nhà, nhưng sau khi gọi, hỏi một vòng, danh sách chốt lại chỉ còn chưa đầy phân nửa, vì đang là giữa kỳ nghỉ hè, nên hết người này tới người kia mắc… đi chơi. Với những chuyến đi dài ngày, một số chọn khu vực Caribbean đầy nắng ấm, sang Châu Âu, xuống Nam Mỹ, hay về Việt Nam. Nhỉnh hơn một chút, họ có thể mua suất đi lòng vòng trên những siêu du thuyền khổng lồ, với chi phí không quá cao so với thu nhập. Tuy nhiên, lựa chọn nhiều nhất vẫn là du lịch nội địa Mỹ, bằng máy bay, hoặc trực tiếp lái xe… Cuối tuần là dịp để người Mỹ dành nhiều thời gian bên bạn bè và gia đình IMM Group Ở Mỹ, ngoài hệ thống biển, đảo, còn có 59 công viên quốc gia cùng các khu vực bảo tồn thiên nhiên, rải hầu khắp lãnh thổ. Với những địa danh lừng lẫy như Yosemite, Grand Canyon, Yellowstone… Mỗi “khu vườn” như vậy bạn có thể đi hàng tháng không hết. Tuy nhiên, vào những mùa cao điểm, muốn cắm trại hay “định cư” ở đó vài ngày, bạn phải đăng ký từ khá sớm. Mọi công viên quốc gia, khu bảo tồn đều là… của toàn dân, cũng như mọi du khách… Cảnh trí, dịch vụ ở những khu vực này hẳn các bạn đã thấy trên… internet, chắc khỏi phải mô tả thêm. Nice weekend! Trong một kỳ nghỉ, một gia đình có thể “lang thang” qua vài khu bảo tồn hay thắng cảnh như vậy. Lợi thế của dân Mỹ là gia đình nào cũng có xe hơi, ngoài xe nhỏ để đi làm, mỗi nhà thường có thêm một chiếc xe van, hoặc caravan để phục vụ cho việc đi chơi. Lịch nghỉ của trẻ em cũng rải đều trong năm, mùa nào cũng có những kỳ nghỉ khoảng 10 ngày, đủ thời gian để du ngoạn. Hệ thống khách sạn, kể cả ở những thành phố du lịch nổi tiếng, giá cả không hề cao so với thu nhập. Lương một người làm trong một ngày là đủ để thuê khách sạn hạng khá ở một đêm. Cái cảnh cả gia đình trên một chiếc xe, lướt vèo vèo cao tốc liên bang, vợ chồng thay nhau lái, nó vô cùng… đã và cũng rất dễ thực hiện. Nhà nào gần sông, hồ, biển… có thể mua thêm một chiếc xuồng, hay tàu nhỏ, chất lên mui hoặc kéo sau xe hơi đến điểm du ngoạn. Giá một chiếc xuồng cũng ngang ngang một chiếc xe, nên không phải thứ xa xỉ. Vì vậy, du lịch là việc… không phân chia đẳng cấp, anh là người lao động bình dân… tận đáy, hay “quý tộc” cao vời, khi trải nghiệm, hưởng thụ cuộc sống đều như nhau. Xe đi trước, thuyền đi sau – Đây là cảnh tượng phổ biến ở Mỹ mỗi dịp cuối tuần Cũng như việc lái xe xuyên bang, cái cảnh cả nhà ngồi trên một chiếc “du thuyền”, lướt trên mặt sóng, câu cá, phơi nắng, rồi tấp vô một cánh rừng, hạ trại, bày tiệc nướng, uống bia, đàn hát, nhảy múa thâu đêm, rồi chui vô lều ngủ là rất phổ biến. Ngoài những cuộc đi chơi xa, trong bất kỳ khu vực nào, với bán kính mươi – mười lăm phút lái xe cũng đều có các công viên, khu cắm trại ở cấp độ nhỏ hơn, nhưng cũng đủ đi cả ngày không hết. Nói tới công viên ở Mỹ, sẽ có một hình dung khác với công viên ở các quốc gia khác. Ví dụ ở VN hay châu Âu, đó là các khu vườn được xây dựng, quy hoạch gọn gàng, với cây cối, hoa lá, lối đi… Công viên ở Mỹ là các khu vực rừng cây, hồ nước, đầm lầy, sông ngòi… tự nhiên, được bảo tồn kỹ lưỡng. Họ chỉ xây những lối đi bộ, hay đạp xe vòng vèo giữa rừng. Lâu lâu lại có một cụm nhà trưng bày di tích, phòng triển lãm thực động vật, khu vui chơi thiếu nhi… nằm ẩn hiện trong tán rừng. Ở các công viên này thường có hồ, sông… bạn có thể mua ở siêu thị những chiếc xuồng chèo tay hai người ngồi, giá tầm hơn một trăm đến hai trăm đô một chiếc. Mỗi nhà hai ba chiếc, cùng nhau chèo thuyền lắt léo vô sông suối. Hoặc bạn cũng có thể thuê xuồng chèo trong vài giờ, với giá mềm. Khung cảnh ở những công viên này đã hoàn toàn khiến bạn có thể… ngất ngây, chớ chẳng cần đi đâu xa, nhất là vào những ngày xuân với hoa dại nở bạt ngàn, hay mùa thu vàng lá. Ngoài công viên còn có các khu giải trí theo chủ đề, các khu phố cổ, trang trại, hoặc đơn giản là những cánh đồng mênh mông ven đường… Chỗ nào cũng có thể lựa chọn để rong chơi, thư giãn… Từ công viên quốc gia, tới công viên khu vực, rồi tới chính… khu nhà của mình. Ở hầu khắp các khu, kể cả các khu chúng cư, đều có các công viên nhỏ, với các mảnh rừng, hồ nước, nhà cộng đồng, khu tập thể thao, hồ bơi, sân chơi thiếu nhi… Bạn có thể dạo bộ, đạp xe, vận động thư giãn trong bầu không khí tĩnh lặng, trong trẻo… Và cuối cùng là đến chính căn nhà của mình. Cấu trúc mỗi căn nhà biệt lập luôn có khoảng không gian quan trọng ở phía sau, với mảng cỏ, cây xanh, vườn hoa và mái hiên patio rộng đủ chỗ cho hàng chục bạn bè tới chơi. Nhiều nhà còn có rừng nối tiếp sân sau ngay nhà mình, mới nhập cư, nghèo vậy mà cũng có, hihi, hoặc hồ bơi riêng. Dân Mỹ luôn coi trọng những ngày nghỉ cuối tuần. Một góc rừng Yosemite. Chẳng cần đi đâu xa, người Mỹ có thể thưởng ngoạn cảnh đẹp ngay trong thành phố Câu chúc rất dễ nghe thấy là Nice weekend – Cuối tuần vui vẻ! Vào ngày cuối tuần, không lạ nếu thấy trước một căn nhà nào đó, xe hơi đậu dày đặc, tràn sang trước các nhà hàng xóm, không khí náo nhiệt hơn bình thường, có thể nghe tiếng nhạc văng vẳng, tiếng… cụng ly, đàn hát tới khuya. Và hầu hết đều được thông cảm, nhà bạn vui bữa nay, nhà tui vui bữa mai, weekend mà. Trong một cuộc vui cuối tuần thường có món thịt nướng, vì vậy nhà nào cũng có một cái lò nướng để cố định nơi sân sau. Bia Mỹ có giá ngang bia ở VN và dân Mỹ uống bia thuộc hàng vô địch thế giới, không phân biệt nam nữ. Tuy nhiên, nhà nào đi dự tiệc cũng phải chừa lại một thành viên… không uống nhiều, hoặc uống đủ… ít, để… lái xe ra về. Vào mùa có bóng đá, hay các sự kiện thể thao vào buổi chiều, ngồi nơi sân sau với tiệc nướng, bia lạnh, coi sự kiện trên màn hình tivi lớn với bạn bè, nó… đã gì đâu! Hihi… Chiếu phim tại gia Ngoài cách giải trí như du lịch, dã ngoại, nhậu weekend, dân Mỹ còn rất nhiều lựa chọn giải trí khác như nghe hòa nhạc, xem kịch, đến thư viện, tới bảo tàng… mấy vụ này không nói làm gì, điều mình muốn kể đó là một cái thú khá phổ biến Coi phim. Trước đây, tôi khá lạ khi biết, hệ thống rạp chiếu phim ở Mỹ có phần không mấy hiện đại, so với ở… VN. Công nghệ chiếu phim vô địch cũng ở Hàn Quốc chớ không phải Mỹ. Việc tới rạp coi phim cũng không phải là lựa chọn… rộn ràng của dân Mỹ… Với túi tiền rủng rỉnh, người Mỹ có thể tổ chức xem phim tại gia với hình ảnh, âm thanh tuyệt hảo Khi sang Mỹ tôi mới hiểu, bởi các căn nhà ở Mỹ quá rộng, hệ thống chiếu phim tại gia ở Mỹ vô cùng phổ biến. Với khoản kinh phí khoảng… 2 tháng lương lao động bình dân, bạn đã có thể “cài đặt” một “rạp” chiếu phim “khủng” ngay tại nhà. Mình đã từng tới nhà một anh bạn, hai vợ chồng nằm ghếch giò trên một “vật thể” nửa giường nửa ghế, với… bia và mồi cạnh bên. Trước mặt là một màn ảnh rộng khoảng 5 mét bề ngang, 3 mét chiều cao… đang chiếu một cuốn phim cực nét, với giàn âm thanh đánh… rung tim phổi nhưng ở phòng bên cạnh vẫn không ồn. Với cách thức coi phim như vậy, người ta đến rạp làm chi nữa? Tóm lại, dân Mỹ làm việc hết mình, nhưng mức độ giải trí, thư giãn, hưởng thụ cũng “hết ga”. Phạm vi một bài viết không sao đề cập đủ. Chớ cưỡi ngựa xem hoa Hầu như không ai có thể tự mình lập một bộ hồ sơ cho mình, cũng như gia đình để di trú sang Mỹ. Các bạn hầu như chắc chắn phải thông qua sự tư vấn của một văn phòng di trú, hay luật sư. Tuy nhiên, để tìm được một nơi xứng đáng “chọn mặt gửi vàng” lại không hề đơn giản. Thay đổi cuộc sống của cả một gia đình, với những hy sinh rất lớn, dồn vốn liếng cả cuộc đời vào một sự lựa chọn. Nếu “thắng” cũng chưa hẳn đã “ngon ăn”, với vô vàn khó khăn còn đợi chờ trước mặt; còn nếu “thua” tất cả sẽ giống như một cơn lốc thổi qua mái nhà của bạn, không biết tái khởi động cuộc sống trên nền đổ nát cũ – cả tinh thần lẫn vật chất như thế nào?… Vì vậy, phải thực sự cẩn trọng hết-hết-hết mức. Ông Trần Văn Tỉnh – Giám đốc IMM Group Công ty di trú có trên 10 năm kinh nghiệm đang hướng dẫn nhà đầu tư làm hồ sơ Có một thuận lợi, đó là hôm nay chúng ta có internet, có vô vàn các nhóm, các “kênh” để điều nghiên kỹ lưỡng từng chi tiết nhỏ, để lắng nghe, cân nhắc trước mọi nguồn thông tin. Nếu có điều kiện hơn nữa, chúng ta hãy tìm cách sang Mỹ thực địa một chuyến. Không đi theo kiểu du lịch, cưỡi ngựa xem hoa, mà hãy ở lại ít ra vài tuần lễ. Tự mình thử… lang thang đi tìm việc làm, đi gõ cửa hỏi mua nhà, đi thăm kiếm trường học cho con cháu… Hoặc chúng ta có bà con, họ hàng, anh em, bè bạn thật thân thiết, hãy gặt hái mọi thông tin cả tích cực lẫn tiêu cực từ họ. Sau khi xác định mọi thứ rõ ràng rồi, chúng ta cũng cần xác định cho mình một phương cách cân bằng tâm lý Nếu đi được thì tốt, còn nếu hồ sơ bị từ chối, hãy coi đó là một lần… thi rớt học kỳ. Vì vậy, để khởi đầu, các bạn hãy lên Goolge cụm từ khóa “Các loại visa di trú Mỹ”. Kết quả sẽ hiện ra ngay, từ E, B, C, F, L… Và trong mỗi “chữ cái” ấy lại kèm theo số hiệu chia nhỏ phía sau. Và đừng mất kiên nhẫn, bạn hãy bỏ có thể vài tuần, vài tháng, lần theo từng diện chia nhỏ ấy và tìm hiểu tất cả. Cùng đó, bạn hãy lập một bảng biểu, lọc ra những điểm cần nhớ. Sau đó bạn ghi chú những diện có vẻ gần nhất với khả năng đi của mình. Đừng nghĩ việc này là lẩn thẩn. Phải tuyệt đối biết hầu đủ các thông tin, rành rẽ diện đi của mình qua nhiều nguồn, nhiều nhân vật, nhiều bè bạn. Tuyệt đối không “đặt số mệnh” theo kiểu… chỉ nghe nói và không biết gì nhiều! Có rất nhiều văn phòng di trú, luật sư, trong nước và phía Mỹ giỏi về vấn đề di trú. Chắc chắn bạn phải cần đến sự giúp đỡ của họ, không ít thì nhiều. IMM GROUP *Bài viết được chia sẻ dựa trên sự đồng thuận về trao đổi thông tin giữa Blog và Báo Thời đại Sống ở Mỹ dễ hay khó? – Phần 8 Hàng tiêu dùng và hàng “xách tay” Sống ở Mỹ dễ hay khó? – Phần 7 Vào bệnh viện Hoa Kỳ Sống ở Mỹ dễ hay khó? – Phần 6 Mua nhà Sống ở mỹ dễ hay khó? – Phần 5 Kiếm tiền Sống ở Mỹ dễ hay khó? – Phần 4 Học, thi lấy bằng lái và mua xe Sống ở Mỹ dễ hay khó? – Phần 3 “Thả” con vào môi trường giáo dục Sống ở Mỹ dễ hay khó? – Phần 2 Sau “tuần trăng mật” tất cả trở về số 0 Sống ở Mỹ dễ hay khó? – Phần 1 Những chướng ngại vật trên đường leo núi
Muốn sống được ở Mỹ là mình phải lao vào việc làm, lối sống cũng phải thay đổi chút. Nhưng điều mình thích nhất ở đây là dịch vụ và cách đối đãi người với người, không có cái chuyện hoạnh họe để đòi thêm tiền mới phục vụ đâu nha. Bài viết của bạn Chí Vân Tâm đề cập gần như chính xác mọi điều về cuộc sống ở Mỹ, nhưng tất nhiên trong nội dung bị giới hạn nên đã không thể lột tả toàn cảnh về cuộc sống ở nơi này. Sang Mỹ sinh sống, cái trở ngại to lớn nhất là tiếng Anh. Không có tiếng Anh thì đi đâu làm gì cũng vướng vấp, riết rồi hoảng loạn. Nhiều đêm có người còn mộng mị mong về lại cố hương. Tiếp đó là tuổi tác và công việc. Thường thì việc làm chia làm 2 loại, trí óc và tay chân. Các cô chú lớn tuổi sang Mỹ rất đau đầu về khía cạnh công việc. Vì đi làm thì sức không bằng các dân gốc Mễ, gốc Sì, gốc Phi mà nhất là mấy thành phố đông dân, thiếu việc thì lương lại quá ư là thấp. Làm trí óc thì không hẳn nhẹ hơn, nhưng sẽ phù hợp với gốc dân sức nhỏ, vai gầy như Việt Nam mình. Tuy nhiên nói đi thì cũng nói lại, chua cay là vậy, nhưng các cô chú sang Mỹ là điều rất đáng khâm phục. Chưa kể đời bố sẽ củng cố đời con. Trình độ học vấn của con em dân Việt Nam mình không tệ chút nào. Về học hành, tuổi nào cũng học được, miễn dốc lòng dốc sức. Chẳng ai cười bạn, cũng không ai soi mói đời tư của bạn. Học ra rồi làm gì? Cái không thiên đường tiếp theo của Mỹ là ở đây. Tỉ lệ thất nghiệp khá cao! Học ra đôi khi lóng ngóng mãi không ra việc. Mà rồi đôi khi có việc cũng xa tít mù tắp, phải dời sang sống tại tiểu bang khác và phải xa gia đình một thời gian. Các bạn biết không, mỗi tiểu bang của Mỹ to lớn như 1 quốc gia nếu so với Viật Nam hay các tiểu quốc khác. Nên dọn đi, dọn lại là điều khá chán nản với truyền thống an cư của người Việt mình. Lại phải đau đầu suy nghĩ. Vậy tại sao việc làm là quan trọng? Bảo hiểm và chi phí khám chữa bệnh hao phí nhiều và cao lắm. Không có bảo hiểm thì lỡ ra có chuyện gì là sính vính luôn. Cái vinh dự quốc gia hàng đầu về chăm sóc y tế cộng đồng cũng đi đôi với chi phí y tế cao nhất thế giới có khi. Bảo hiểm giúp mình giảm nhẹ tiền khám chữa bệnh. Vậy đi mua bảo hiểm. Không phí, không thừa nhưng thú thật hồi mới qua cái vụ bảo hiểm này làm mình tiếc tiền dễ sợ. Nhưng nói đi phải nói lại, có việc làm là có nhiều thứ. Có nhanh hơn những gì mình mong muốn tại quê nhà! Ví dụ cái nhà, một người nhân viên bình thường không thể mua nổi nếu không có thu nhập không thường xuyên hay bất thường nào đó các bạn hiểu văn hóa kinh doanh, dịch vụ bên quê nhà rồi ha. Vậy rồi với lương ba cọc ba đồng thì chia ra xem căn nhà 1 tỷ đồng thôi, ta phải để dành trong bao lâu? Bên Mỹ thì khác chút. Không trả góp không phải dân Mỹ. Trả góp đây không phải là mô đen gì hết. Trả góp để xây điểm tín dụng như bạn Chí Vân Tâm đề cập ở trên. Nhưng cái hay của trả góp là mình có mình xài sớm, góp xong nó hư, mình lại góp. Nhà thì từ ngày đi down đủ tiền cho ngân hàng và bắt đầu góp là có thể dọn và ở. Xui xui mất job, hết góp nổi, nó kéo nhà. Vậy đó! Góp xong cái nhà đầu cũng hai màu tóc vì lo đó nghen. Lối sống cũng phải thay đổi ít nhiều. Sẽ là rất phù hợp nếu ai thích cơm, bỏ phở. Mình đề cập cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Bạn có gia đình, bạn chung vai đấu cật với bạn đời thì cuộc sống cũng dễ dàng hơn. Còn ngoại tình lăng nhăng thì xem như thả dốc không phanh nếu chính bản thân bạn không có gì bền vững trong sự nghiệp. Còn nghĩa đen là mình có xu hướng ăn cơm nhà sẽ tiết kiệm rất nhiều. Hãn hữu lắm đi ra ngoài ăn, ăn xong bo từ 10-20% thì có mà tiếc đứt ruột. Xin đừng nghĩ mình keo khi nói vậy. Chính ra phàm là dân Việt, cơm với nước mắm cũng sẽ thấy ngon hơn thứ phở lạt lẽo tại Mỹ đó. Cà phê cũng nhạt nhẽo, rồi … ui thôi ẩm thực nghĩ đến mà oải người. Mình keo cũng được, tiết kiệm cũng được. Nhưng ai đó qua đây đi làm rồi, va vấp cái công việc tay chân rồi mới biết. Tụi chủ nó trả lương đáng đồng tiền bát gạo lắm, chứ không có chuyện sáng 9 giờ cafe 4 giờ về mà ăn lương tháng ngon lành đâu. Cái mà mình thích nhất mà sắp sửa đề cập ở đây là cái dịch vụ và cách đổi đãi người với người. Mặc dù đó là hai vấn đề của kinh tế và xã hội, nhưng gom lại là vì mình sẽ thích lắm khi người đối diện nói chuyện tôn trọng mình. Không có đâu cái kiểu hoạnh họe, chửi lên đầu lên cổ để vòi tiền nhằm tăng chất lượng phục vụ. Mong có vài ý chia sẻ cùng các bạn đọc. Đi Mỹ được cứ đi, đóng thuế được cứ đóng, học được cứ học, giấc mơ Mỹ nằm ở chỗ bạn dám lao ra ngoài đi cày thuê cuốc mướn. Đi rồi sẽ sợ, sợ rồi muốn về, nhưng ở quen rồi bảo về sẽ không ai dám mặc dù than ầm trời luôn. Thẻ xanh mỹ – theo Richard Nguyen vnexpress
Muốn sống được ở Mỹ là phải lao vào làm việc, lối sống cũng phải thay đổi chút. Nhưng điều thích nhất ở đây là dịch vụ và cách đối đãi người với người, không có cái chuyện hoạnh họe để đòi thêm tiền mới phục vụ đâu nha. Sang Mỹ sinh sống, cái trở ngại to lớn nhất là tiếng Anh. Không có tiếng Anh thì đi đâu làm gì cũng vướng vấp, riết rồi hoảng loạn. Nhiều đêm có người còn mộng mị mong về lại cố hương. Tiếp đó là tuổi tác và công việc. Thường thì việc làm chia làm 2 loại, trí óc và tay chân. Các cô chú lớn tuổi sang Mỹ rất đau đầu về khía cạnh công việc. Vì đi làm thì sức không bằng các dân gốc Mễ, gốc Sì, gốc Phi mà nhất là mấy thành phố đông dân, thiếu việc thì lương lại quá ư là thấp. Làm trí óc thì không hẳn nhẹ hơn, nhưng sẽ phù hợp với gốc dân sức nhỏ, vai gầy như Việt Nam mình. Tuy nhiên nói đi thì cũng nói lại, chua cay là vậy, nhưng các cô chú sang Mỹ là điều rất đáng khâm phục. Chưa kể đời bố sẽ củng cố đời con. Trình độ học vấn của con em dân Việt Nam mình không tệ chút nào. Chợ hoa tết của người Việt ở California Về học hành, tuổi nào cũng học được, miễn dốc lòng dốc sức. Chẳng ai cười bạn, cũng không ai soi mói đời tư của bạn. Học ra rồi làm gì? Cái không thiên đường tiếp theo của Mỹ là ở đây. Tỉ lệ thất nghiệp khá cao! Học ra đôi khi lóng ngóng mãi không ra việc. Mà rồi đôi khi có việc cũng xa tít mù tắp, phải dời sang sống tại tiểu bang khác và phải xa gia đình một thời gian. Các bạn biết không, mỗi tiểu bang của Mỹ to lớn như 1 quốc gia nếu so với Viật Nam hay các tiểu quốc khác. Nên dọn đi, dọn lại là điều khá chán nản với truyền thống an cư của người Việt mình. Lại phải đau đầu suy nghĩ. Vậy tại sao việc làm là quan trọng? Bảo hiểm và chi phí khám chữa bệnh hao phí nhiều và cao lắm. Không có bảo hiểm thì lỡ ra có chuyện gì là sính vính luôn. Cái vinh dự quốc gia hàng đầu về chăm sóc y tế cộng đồng cũng đi đôi với chi phí y tế cao nhất thế giới có khi. Bảo hiểm giúp giảm nhẹ tiền khám chữa bệnh. Nhưng nói đi phải nói lại, có việc làm là có nhiều thứ. Có nhanh hơn những gì mình mong muốn tại quê nhà! Ví dụ cái nhà, một người nhân viên bình thường không thể mua nổi nếu không có thu nhập không thường xuyên hay bất thường nào đó các bạn hiểu văn hóa kinh doanh, dịch vụ bên quê nhà rồi ha. Vậy rồi với lương ba cọc ba đồng thì chia ra xem căn nhà 1 tỷ đồng thôi, ta phải để dành trong bao lâu? Bên Mỹ thì khác chút. Không trả góp không phải dân Mỹ. Trả góp đây không phải là mô đen gì hết. Trả góp để xây điểm tín dụng. Nhưng cái hay của trả góp là mình có mình xài sớm, góp xong nó hư, mình lại góp. Nhà thì từ ngày đi đóng đủ tiền cho ngân hàng và bắt đầu góp là có thể dọn và ở. Xui xui mất công việc, hết góp nổi, nó kéo nhà. Vậy đó! Góp xong cái nhà đầu cũng hai màu tóc vì lo đó nghen. Lối sống cũng phải thay đổi ít nhiều. Sẽ là rất phù hợp nếu ai thích cơm, bỏ phở. Ở đây đề cập cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Bạn có gia đình, bạn chung vai đấu cật với bạn đời thì cuộc sống cũng dễ dàng hơn. Còn ngoại tình lăng nhăng thì xem như thả dốc không phanh nếu chính bản thân bạn không có gì bền vững trong sự nghiệp. Còn nghĩa đen là ăn cơm nhà sẽ tiết kiệm rất nhiều. Hãn hữu lắm đi ra ngoài ăn, ăn xong bo từ 10-20% thì có mà tiếc đứt ruột. Xin đừng nghĩ mình keo khi nói vậy. Chính ra phàm là dân Việt, cơm với nước mắm cũng sẽ thấy ngon hơn thứ phở lạt lẽo tại Mỹ đó. Cà phê cũng nhạt nhẽo, rồi ... ui thôi ẩm thực nghĩ đến mà oải người. Mình keo cũng được, tiết kiệm cũng được. Nhưng ai đó qua đây đi làm rồi, va vấp cái công việc tay chân rồi mới biết. Tụi chủ nó trả lương đáng đồng tiền bát gạo lắm, chứ không có chuyện sáng 9 giờ cafe 4 giờ về mà ăn lương tháng ngon lành đâu. Cái mà thích nhất mà sắp sửa đề cập ở đây là cái dịch vụ và cách đổi đãi người với người. Mặc dù đó là hai vấn đề của kinh tế và xã hội, nhưng gom lại là vì mình sẽ thích lắm khi người đối diện nói chuyện tôn trọng mình. Không có đâu cái kiểu hoạnh họe, chửi lên đầu lên cổ để vòi tiền nhằm tăng chất lượng phục vụ. Mong có vài ý chia sẻ cùng các bạn đọc. Đi Mỹ được cứ đi, đóng thuế được cứ đóng, học được cứ học, giấc mơ Mỹ nằm ở chỗ bạn dám lao ra ngoài đi cày thuê cuốc mướn. Đi rồi sẽ sợ, sợ rồi muốn về, nhưng ở quen rồi bảo về sẽ không ai dám mặc dù than ầm trời luôn. Theo Vnexpress Bài viết liên quan
sống ở mỹ dễ hay khó